Người La Chí đã sinh sống ở miền núi phía bắc nước ta từ lâu đời.
Người Hà Nhì có quá trình di cư diễn ra trong một thời gian dài, bằng các con đường khác nhau và đến nhiều nước, trong đó có Việt Nam. Người Hà Nhì di cư đến Việt Nam từ cách đây khoảng 300 năm.
Dân tộc Hà Nhì
Tên tự gọi: Hà Nhi gia.
Tên gọi khác: U Ní, Xá U Ní.
Nhóm địa phương: Hà Nhì, Cồ Chồ, Hà Nhì La Mí, Hà Nhì đen.
Dân số: 2 (Theo số liệu Điều tra 53 dân tộc thiểu số 01/4/2019)
Cư trú; Huyện Đức Trọng
Ngôn ngữ: Tiếng nói thuộc nhóm ngôn ngữ Tạng-Miến (ngữ hệ Hán-Tạng), gần với Miến hơn.
Hoạt động sản xuất: trồng lúa trên ruộng bậc thang, chăn nuôi gia súc, gia cầm theo lối chăn thả tự nhiên.
Ăn: Người Hà Nhì quen dùng cả cơm nếp và cơm tẻ trong các bữa ăn hàng ngày.
Ở: Nhà đất, tường trình
Sinh đẻ: Phụ nữ Hà Nhì đẻ đứng.
Ma chay: Quan tài bằng thân cây khoét rỗng, có nắp đậy kín. Nơi đào huyệt được chọn bằng cách ném trứng, trứng vỡ ở đâu thì đào ở đấy.
Thờ cúng: thờ cúng tổ tiên, cúng bản và các nghi lễ nông nghiệp.
Lễ tết: ăn tết năm mới vào đầu tháng 10 âm lịch. Trong năm còn có Tết cơm mới, Tết mồng năm tháng năm, rằm tháng 7.
Học: chưa có chữ viết riêng, việc giáo dục chủ yếu dựa vào kinh nghiệm truyền thống được truyền từ đời này qua đời khác.
Văn nghệ: Nhiều thể loại như truyện thần kỳ, cổ tích, trường ca, ca dao, thành ngữ...Các loại nhạc cụ có trống, chiêng, đàn tính, đàn môi, sáo.
Chơi: Đấu vật, đuổi bắt, trốn tìm, chơi cù, đu quay.